Cherreads

Chapter 5 - tro tàn

Vừa tụ linh khí long ma liền bắn về phía ta , ta giơ tay lên trời triệu hồi thanh hỏa diêm kiếm , ta lao nhanh về phía long ma , hỏa kiếm va chạm tu khí tạo ra những luồng khói trắng dày đặc Hạ an cũng không rảnh rỗi cô dùng thiên kiếm yểm sức mạnh quy tụ linh khí mà lao về phía liễu như yên , cô ta gọi linh tuyết đến phóng tam chi cửu về phía cô , cô nghiêng người né tránh long ma chớp cơ hội quất đuôi tóm lấy cô , ta nghe tiếng liền vận khí từ trong dục thân kim quang đỏ rực hiện lên bao quanh thân ta trong mắt ta là sắc đỏ sâu thẳm

Kim quang quanh thân ta càng lúc càng dày, từng sợi linh hỏa xoắn lại thành những vệt xích quanh cánh tay. Long Ma gầm lên, đôi mắt vàng rực ánh lên sự căm phẫn khi thấy ta phá nát đòn tập kích của nó.

Ta siết chặt Hỏa Diêm Kiếm, bàn chân đạp mạnh xuống đất—mặt đất nứt toác thành hàng chục khe sâu.

"Hỏa Diêm—Trảm!"

Một luồng kiếm quang đỏ thẫm cuộn lên như hỏa long lao thẳng vào Long Ma. Con thú khổng lồ quật đuôi phản kích, tu khí từ thân nó bùng lên như cột phong bạo, nhưng hỏa long của ta xé toạc từng lớp khí hộ, đẩy nó lùi lại ba bước, mặt đất dưới móng chân nó bị nung đỏ.

Ở phía xa, Hạ An bật lùi một vòng, ánh bạc quanh Thiên Kiếm run lên. Cô trừng mắt nhìn Liễu Như Yên rồi gầm thấp:

"Thiên Ấn—khai!"

Một dấu ấn hình nguyệt luân xuất hiện sau lưng Hạ An. Từ dấu ấn ấy, hàng trăm kiếm ảnh bắn thẳng về phía Liễu Như Yên như mưa ngân tinh.

Nhưng Liễu Như Yên chỉ cười lạnh.Bên cạnh cô, Linh Tuyết tản ra, kết thành một lớp băng giáp mảnh như cánh hoa nhưng lạnh thấu xương. Nàng chạm nhẹ đầu ngón tay xuống mặt đất:

"Băng Tâm—Phong Ấn!"

Mặt đất dưới chân Hạ An lập tức đóng băng, kéo cô khựng lại chỉ trong một nhịp thở. Cơ thể Hạ An run lên, kiếm ảnh vừa tạo ra liền vỡ vụn thành ánh bạc rơi như bụi sao.

Ta liếc thấy tình hình, lửa trong mắt bùng mạnh.Long Ma lại gầm lên lao đến, nhưng lần này ta không hề né.

Ta bước một bước về phía trước—mỗi bước đạp xuống là một ngọn hỏa diễm bùng lên.

ẦM!

Long Ma quật đuôi vào ta, nhưng kim quang đỏ trên người ta nén lại rồi bùng nổ, đánh văng nó sang một bên. Đuôi nó cháy xém, máu nóng phun ra thành sương mù đỏ.

Ta nâng Hỏa Diêm Kiếm lên, giọng trầm xuống như tiếng lửa nứt gãy:

"Long Ma… ngươi nên nằm xuống."

Trong đôi mắt đỏ thẳm của ta, hỏa hoa nở rộ—Linh lực toàn thân điên cuồng tụ lại vào lưỡi kiếm.Không khí quanh ta rung lên như sắp nổ tung.

Hạ an vung tay cánh hoa bay khắp trời tạo phong ấn cô khẽ giọng

'' Tuyệt hạ pháp .. khai ''

Nói xong ngay lập tức tất cả linh khí dồn về ta dùng hỏa kiếm đánh tụ kim linh kim phát ra ánh sáng chỉ nghe thấy tiếng phượng gầm 1 cái phun ra lửa triệu hồn làm cho linh tuyết liễu như yên và long ma lui vào pháp trận

Không chần chừ hạ an ngay lập tức triển khai phong ấn , hỏa xích quy tụ đốt cháy cách hoa tạo kết giới hạ an ngay lập tức triển khai thuật ấn hồn ..... Chỉ nghe một tiếng thét không gian vỡ vụn những linh hồn bay tứ tung hóa thành linh đan rơi xuống từ phong ấn hiện lên 1 viên linh thể rất tốt cho hạ an

Đêm xuống sau trận chiến ánh trăng sáng rọi lên hàng mi rũ xuống của hạ an đôi mắt cô long lanh như sương sớm vẫn mang 1 vẻ quyến luyến sâu sắc ánh trăng rội xuống gương mặt làm cho những việt máu đen tan biến bộ quần áo giờ đây chẳng còn phi lê kiều diễm mà là bẩn thiểu chẳng còn chút huyết sắc

Hạ An khẽ cúi người, bàn tay run nhẹ khi đưa viên linh thể lên—ánh sáng bạc từ linh thể phản chiếu lên gò má cô, khiến vẻ mệt mỏi càng thêm rõ ràng.Ta bước lại gần, hỏa khí quanh người đã dần tắt, chỉ còn chút tàn diễm như than đỏ bám trên áo.

Gió đêm lạnh buốt lùa qua rừng, cuốn theo mùi tro tàn sau trận chiến.

Ta đưa tay đỡ lấy vai Hạ An:

"Cô ổn chứ?"

Hạ An không trả lời ngay. Cô nhìn xuống bàn tay mình, nơi linh thể đang tỏa sáng như nhịp tim đập đều đặn.Cuối cùng, cô mỉm cười khẽ—một nụ cười yếu ớt nhưng dịu dàng:

"Ổn… chỉ hơi mất sức.Nhưng… linh thể này… có thể cứu ta."

Giọng cô khàn đi. Trận chiến vừa rồi, cô gánh phần lớn áp lực phong ấn, cơ thể đã gần như kiệt quệ.Ta quét mắt nhìn quanh: tàn dư linh khí còn xoắn lại thành những sợi mỏng trôi giữa không trung, mặt đất nứt nẻ, đất đá bốc khói… tất cả đều là dấu tích của sự tàn phá.

"Hấp thu đi," ta nói, nhẹ nhưng chắc."Ta ở đây."

Hạ An chậm rãi gật đầu.Cô ngồi xuống bên phiến đá lớn, đặt linh thể trước ngực. Từng luồng ánh sáng bạc từ linh thể thấm vào cơ thể cô, hòa với từng mạch linh khí đang rối loạn.

More Chapters